
Dù đã là lần thứ ba trải nghiệm “Một toà thành chờ anh” của Cửu Nguyệt Hi, cảm xúc của tôi vẫn đong đầy như lần đầu. Tác phẩm này là một trong số hiếm hoi của Cửu Nguyệt Hi khiến tôi cảm thấy trọn vẹn và hài lòng tuyệt đối khi khép lại trang cuối. Sự viên mãn của câu chuyện thật sự lay động, khiến tôi không kìm được những giọt nước mắt hạnh phúc.
Lính cứu hoả – Bác sĩ
Chưa cần bàn tới nội dung, chỉ riêng sự kết hợp nghề nghiệp của hai nhân vật chính – một lính cứu hoả và một bác sĩ ngoại khoa – đã đủ sức lôi cuốn tôi ngay từ phần tóm tắt. Cả hai công việc này không chỉ vất vả, mà còn gánh vác trách nhiệm trực tiếp với sinh mạng con người, khiến chúng ta cảm thấy vô cùng trân quý. Khi đi sâu vào câu chuyện, tình yêu chỉ là một phần; các khía cạnh khác như gánh nặng mưu sinh, sự nghiệp, và ràng buộc gia đình được tác giả mô tả rất kỹ lưỡng và trần trụi. Mối tình của họ được đặt trên nền hiện thực đầy khắc nghiệt, liên tục đối mặt với sóng gió, làm độc giả không ít lần phải xót xa.
Dù vậy, tôi đánh giá cao cách Cửu Nguyệt Hi xây dựng hình tượng nhân vật trong tác phẩm này. Họ không được tô vẽ hào nhoáng, lời thoại rất đời thường nhưng lại thấm đẫm tình người. Tống Diệm ban đầu không phải là mẫu nam chính lý tưởng, nhưng càng về sau càng chiếm được thiện cảm. Hứa Thấm, từ chỗ khiến người đọc vừa giận vừa thương, cuối cùng lại để lại sự nể phục và đồng cảm sâu sắc.
Về Tống Diệm

Ban đầu, Tống Diệm cho tôi cảm giác là một thanh niên có phần ngổ ngáo, dù rất trọng nghĩa khí. Nhưng càng tìm hiểu, anh càng tỏ ra là một người đàn ông cuốn hút lạ thường, rất bản lĩnh và trưởng thành. Anh quyết liệt trong vai trò một Trung đội trưởng, luôn hết mình bảo vệ đồng đội; anh cũng rất khéo léo, biết tiến biết lui trong cuộc sống. Và trong tình yêu, anh vô cùng kiên định, âm thầm vun đắp mọi thứ cho tương lai.
Khi gặp lại sau mười năm, dù tình cảm còn sâu đậm, anh vẫn dứt khoát đẩy Hứa Thấm ra xa. Anh hiểu rõ chừng nào rào cản gia đình cô còn đó, mối quan hệ của họ sẽ không thể bền vững. Hơn nữa, Hứa Thấm lúc đó cũng chưa đủ can đảm để đối mặt; cô tìm đến anh phần nhiều chỉ như một phản xạ tự nhiên.
Tôi rất nhớ phân đoạn Hứa Thấm say rượu và chất vấn anh ở Tứ hợp viện. Cô nói về nỗ lực của mình để làm chủ cuộc đời, cô chỉ có thể làm bác sĩ, và thắc mắc tại sao anh không còn yêu cô. Dù Tống Diệm đã quay lưng, người đọc vẫn cảm nhận được sự kìm nén tột độ của anh. Anh dằn vặt vì quá khứ đã không thể che chở cho cô, một sự giằng xé nội tâm giữa tình yêu và thực tế phũ phàng.
- REVIEW: MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH – Cửu Nguyệt Hi
- Dance With The Devil – Khi linh hồn con người nhảy cùng bóng tối
- Review Truyện Ngắn Zhihu DI NGUYỆN CUỐI CÙNG CỦA BA CHỒNG
- Truyện Zhihu là gì mà khiến độc giả Việt mê mẩn?
Mãi sau này, sự thật mới được phơi bày: Tống Diệm đã bị chính mẹ nuôi của Hứa Thấm hãm hại đến mất cả sự nghiệp lẫn danh dự. Một người đàn ông bị tước đoạt mọi thứ như vậy, nhưng anh vẫn nhẫn nại, nỗ lực không ngừng để gây dựng lại, để có thể một lần nữa tương xứng với cô. Anh chắt chiu từng đồng, trả nợ, mua nhà. Biệt danh “Thập Tam Lang liều mạng” mà đồng đội đặt cho anh đã nói lên tất cả sự quyết tâm đó.
Ngay cả khi Hứa Thấm còn đang phân vân, anh đã vạch sẵn mọi kế hoạch cho cả hai. Công việc của một người lính cứu hỏa là sự hy sinh thầm lặng, mỗi nhiệm vụ đều là một lần đối mặt với tử thần. Nhưng như anh nói, đó là chức trách, và anh phải làm cho tốt. Khí phách của người đàn ông này thực sự đáng khâm phục.
Về Hứa Thấm
Hứa Thấm ở phần đầu truyện là một nhân vật gây ức chế. Cô thiếu quyết đoán, tự ti và có phần yếu đuối trong tình yêu. Cô sợ gia đình cưu mang, không dám đối diện hiện thực, cũng không dám quay về bên Tống Diệm. Sự mâu thuẫn giữa lý trí và tình cảm của cô khiến tôi không mấy thiện cảm, dù điều đó lại rất “đời”.
Sự dè dặt của Hứa Thấm bắt nguồn từ quá khứ bi kịch (chứng kiến mẹ ruột tự thiêu) và cuộc sống ngột ngạt ở nhà họ Mạnh. Dù được nhận nuôi, cô luôn phải sống trong tâm trạng sợ hãi bị bỏ rơi. Chỉ có Tống Diệm mới là nơi cô có thể trút bỏ mọi dồn nén và sống thật với con người mình. Chính dáng vẻ yếu đuối đó đã khiến Tống Diệm muốn bảo vệ cô.
Ban đầu, Hứa Thấm như một cái bóng mờ nhạt, cảm xúc tê liệt. Khi gặp lại Tống Diệm, cô mới “sống” lại, dù là với những cảm xúc tiêu cực. Thực tế, nhà họ Mạnh chỉ xem cô như một quân cờ cho hôn nhân lợi ích. Lời Tống Diệm nói về việc cô phải dùng thuốc ngủ và thuốc chống trầm cảm đã cho thấy Hứa Thấm đáng thương đến nhường nào.
Bác sĩ Hứa cũng có những phát ngôn rất thực tế, ví dụ như: “Y học cũng chỉ là khoa học… Bác sĩ chỉ cần làm đúng nghĩa vụ… không phải chúa cứu thế.”

Trận động đất ở Vạn Hương
Theo tôi, từ trận động đất ở Vạn Hương, câu chuyện mới thực sự đạt đến đỉnh điểm. Phân đoạn này có rất nhiều chi tiết đắt giá và lay động. Cả lính cứu hỏa và bác sĩ đều phải ra tuyến đầu, gánh vác trách nhiệm sinh tử. Dù lòng họ lo lắng khôn nguôi, cả hai vẫn phải tập trung tuyệt đối vào công việc.
Nó làm tôi liên tưởng đến “Hậu duệ mặt trời”, khoảnh khắc họ lướt qua nhau, hay chi tiết Tống Diệm ân cần quan tâm Hứa Thấm, giống hệt cảnh đại uý Yoo Si Jin thắt dây giày cho bác sĩ Kang. Sự đồng điệu của họ còn thể hiện khi cả hai cùng nói một câu an ủi y hệt với viên bác sĩ trẻ bị thương.
Chi tiết họ cùng nhau cứu sống một đứa trẻ sơ sinh từ người mẹ đã mất cũng vô cùng xúc động. Giữa đống tro tàn của thảm họa, họ mang lại một mầm sống mới. Bối cảnh cha đứa trẻ cũng là một người lính càng làm tăng thêm ý nghĩa. Nó cho thấy sự tương trợ và tình người còn lớn lao hơn cả tình yêu đôi lứa.
Đỉnh điểm là khi Tống Diệm bị vùi lấp, chỉ còn bàn tay lộ ra. Hứa Thấm đã nhận ra và nắm lấy tay anh, dù chỉ trong thoáng chốc. Phân đoạn này thực sự khiến người đọc nín thở. Trận động đất này chính là bước ngoặt quyết định để cả hai nhận rõ tình cảm và giúp Hứa Thấm có đủ dũng khí để vượt qua mọi rào cản.
Tình yêu của họ
Mối tình của Tống Diệm và Hứa Thấm rất thực tế, nó được đánh đổi bằng mười năm xa cách, bằng máu và nước mắt. Họ quay về bên nhau vì họ thuộc về nhau; thiếu một người, người kia sẽ không bao giờ trọn vẹn.
Tôi rất thích cách Tống Diệm luôn khuyến khích Hứa Thấm sống thật với cảm xúc của mình. Họ là lý do tồn tại của nhau. Như Hứa Thấm đã kiên quyết nói, nếu anh hy sinh, cô cũng sẽ đi theo anh.
Và khi Tống Diệm đối mặt với việc mất cơ hội thăng tiến, Hứa Thấm lúc này đã không còn sợ hãi tương lai. Cô hoàn toàn ủng hộ quyết định của anh. Với cô, việc xoa dịu nỗi dằn vặt trong lòng anh còn quan trọng hơn cả gánh nặng vật chất.

Tình cảm gia đình
Yếu tố gia đình cũng rất đáng suy ngẫm. Tống Diệm lớn lên trong gia đình không khá giả nhưng ấm áp tình người (cậu mợ, em gái Địch Miểu), nên anh mới hào sảng và bao dung. Ngược lại, Hứa Thấm và Mạnh Yến Thần lớn lên trong sự giàu có nhưng bị kìm kẹp như những con rối. Điều này cho thấy môi trường gia đình ảnh hưởng lớn thế nào đến việc hình thành nhân cách của một con người.
Lời kết
Đối với tôi, đây không đơn thuần là một cuốn tiểu thuyết lãng mạn. Nó là một câu chuyện chân thực về cuộc đời, thấm đẫm giá trị nhân văn. Có lẽ tôi sẽ còn đọc lại nó nhiều lần nữa, bởi mỗi lần lật giở, tôi đều khám phá ra những tầng ý nghĩa mới mẻ và sâu sắc hơn.
Tải miễn phí Ebook MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH – Cửu Nguyệt Hi